Chelsea có nguy cơ sẽ toang vì hàng thủ mơ ngủ
Mới đây, dù ghi 3 bàn thắng nhưng Chelsea đã có một trận hoà hú vía trước một đội bóng mà 3 trận trước đó chưa ghi nổi 1 bàn.
HLV trưởng Frank Lampard đã thừa nhận Chelsea chưa hề xây dựng được tính ổn định cần thiết, khi Chelsea thất thủ 2-3 trên sân của West Ham ở vòng 32.
Chỉ 3 ngày sau phát biểu ấy, khi Chelsea thắng đậm Watford 3-0, điều đầu tiên mà Lampard nêu ra khi được hỏi về sự hài lòng của ông, là “không thủng lưới” (sau đó mới đến chuyện ghi được 3 bàn). Bây giờ, Chelsea lại thủng lưới 2 bàn - cao hơn số bàn thua bình quân mỗi trận của đội phòng thủ yếu nhất Premier League mùa này (đội chót bảng Norwich, thủng lưới trung bình 1,85 bàn/trận). Đấy là đã may mắn rồi. Sẽ không phải là 2 bàn thua hoặc 3 điểm có được, nếu pha đội đầu ngay phút chót của Scott Dann (Crystal Palace) vào lưới, thay vì đi trúng mép trong của cột dọc!
Chelsea thở phào với thắng 3-2, chiếm luôn vị trí số 3 của Leicester để củng cố suất dự Champions League. Nhưng nỗi lo của HLV Lampard thì vẫn còn đấy: hàng thủ lỏng lẻo khiến mọi nỗ lực của Chelsea chỉ đủ để hướng đến một sự ổn định... không ổn định. Đây đã là trận thứ 11 liên tiếp ở Premier League, Chelsea ghi được 2 bàn trở lên mỗi khi ra sân. Bấy nhiêu có đủ bảo đảm chiến thắng hay không, thì đấy lại là chuyện khác!
Nỗi lo phòng ngự của Lampard thật ra chỉ trở thành vấn đề sống còn nếu như hàng công của Chelsea tỏ ra bế tắc. Đằng này, câu chuyện không phải như vậy. Cho nên, cần xét đến khía cạnh còn lại trong “tính hai mặt” của môn bóng đá: phải chăng vì Chelsea muốn hướng đến sức mạnh tấn công, nên họ mới phải trả giá ở hàng thủ (mà suy cho cùng, cũng chỉ là “cái giá” chấp nhận được)? Qua bao đời nay, người ta vẫn ví von chiến thuật bóng đá như cái chăn nhỏ, không đủ để che cả hàng thủ lẫn hàng công.